TUỔI CHANH CỐM
Tuổi chanh cốm em đang còn vụng dại
Lại biết yêu anh tha thiết dại khờ
Bước đầu đời em xây dựng ước mơ
Sao anh biệt tăm thời gian sau đó ?
Nỗi khắc khoải mối tình đầu bỏ ngỏ
Hơn bốn mươi năm mòn mõi trông chờ
Giờ gặp lại anh, em đã không ngờ !
Cám ơn Trời cho chúng ta sum họp
Vượt thời gian niềm nhớ thương xếp lớp
Em một mình lặng lẽ đếm Xuân qua
Chờ đợi anh là khoảng trống bao la
Anh có thấu cho quãng đời chờ đợi
Em long bong như loài cây chùm gởi
Bám thời gian theo gió dạt mây trôi
Mặc cho thị phi - Mặc cho tiếng đời
Luôn ôm ấp đợi chờ anh gặp lại
Em chẳng khác nào như loài hoa dại
Nhớ nhớ, thương thương biết mấy cho vừa
Trời tình buồn trời cũng nhỏ giọt mưa
Gương lược phấn son không hề hay biết
Tình đơn phương nỗi cô đơn rên xiết
Cố nén lòng cho tim bớt xót xa
Tình một chiều đầy mộng ảo đã qua
Tuổi chanh cốm mãi suốt đời vụng dại
Dấu chân chim theo vũng buồn mặc khải
Được anh trở về duyên thắm tình nồng
Bao Xuân qua trong gối chiếc phòng không
Hạnh phúc đến như cơn mưa sa mạc..!
Nguyễn Thế Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét