Tình yêu ta, em vùi sâu đáy mộ
Nghĩa trang buồn dằng dặc xám trời Đông
Gió rít cơn mưa, buốt rát nỗi lòng
Đêm chit khăn tang, hờn đau duyên số !
Niềm vui nào tráng men đời oan khổ
Đêm thâu đêm tẩn liệm gối chăn đơn
Giọt buồn nào tim tím dấu căm hờn
Ta gục ngã giữa mãng đời bội ước !
Mệt mõi thâm canh - Khối tình hấp hối !
Ta cố quên nhưng há dễ nào quên
Cố nuốt lệ mà sao mãi trào lên
Bao tưởng tiếc bào mòn bờ tóc rối…
Em ! cô gái Đơn Phương
Em ! đóa hoa Thạch Thảo
Tình chưa vương gối mộng
Nỗi lòng sầu lẻ bóng !
Hương thời gian…Hương Thạch Thảo bạt ngàn !
Hởi ai ! người tri kỷ !
Tiếng bi thương rên rỉ..!
Ta quyết đến với em
Ta đã si mê em
Ta gục ngã say đắm tình em
Ta say những vần thơ đầy hương sắc…
Ta thương em ! nỗi đau thương bất hạnh !
Tuổi thơ mang khuyết tật – bên người thân ghẻ lạnh
Niềm vui nào ghi dấu bước chân đời ?
Hạnh phúc nào ấp kín đôi bờ môi ?
Tìm đâu ra ? Bởi thói đời dị biệt !
Bởi định mệnh an bài – Cơ trời khắc nghiệt !
Duyên kỳ ngộ - thái lai
Hiến tặng em nửa mảnh đời còn lại
Nguyện làm kiếp tôi đày, cho những tháng ngày
Xin được nâng niu cành hoa Thạch Thảo chốn lưu đày
Hạnh phúc nên duyên, an lành thánh thiện
Cứ ngỡ rằng tình yêu bất biến
Nào đâu đất trời ngữa nghiêng
Bão tố chao nghiêng tan tác lời nguyền..!
Em vội quay lưng - Đời ta phũ sóng
Tình yêu ta, em vùi sâu dưới lòng biển rộng..!
Ta không trách hờn em !
Vận mệnh hóa thân theo gió lướt bên rèm
Hãy cố yên thân cơn bão táp tơi bời
Là thế đấy ! Có biết không ? Người ơi !
Tạ ơn Em ! Tạ ơn Trời !
Tình sau nghĩa trước - Một trời bao dung.
Giữa bấy nhiêu cái khốn cùng
Còn cho nhau chút thủy chung giữ mình
Nghĩa “vô thường” rất phân minh
Trách sao con tạo vô tình ngẩn ngơ !
Từng nửa đêm tỉnh cơn mơ
Hồn ta lạc lõng bơ vơ cõi nào ?!
Xót Xa Tình Khúc tiêu dao
Nương theo chiếc bóng chiêm bao gọi hồn..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét